Người chủ nam lừa ô-sin trẻ nhẹ dạ
Điều tiếng nhân gian có thể hủy hoại cuộc đời con người ta như thế nào? Nếu biết rõ điều đó, người ta đã chẳng vô tình mà vậy...
Có một người đàn bà viết thư kể lại câu chuyện của mình bằng một giọng văn có nhịp độ hết sức buồn bã. Chị viết: Mẹ tôi số vất vả, lập gia đình khi đã quá lứa lỡ thời. Năm 3 chị em mình còn đang tuổi ẵm ngửa thì bố mất, vậy là chỉ còn một tôi mẹ tất tả với 3 đứa con thơ. Thế rồi theo thời gian, mấy chị em tôi cũng dần khôn lớn, dù chẳng đứa nào được học hành đến nơi đến chốn. Năm ấy, ông chú mình ở xã bên đến nói với mẹ xin cho tôi lên Hà Nội làm mướn nhân. Chú bảo, công việc tuy có nặng nhọc nhưng có thêm chút tiền phụ giúp nhà, còn hơn cả gia đình cứ lẩn quẩn ở đây, đến cái ăn còn chẳng có nói gì đến lo cho ngày mai sau này... Nghe chú nói vậy, mẹ đồng ý ngay. Thế là tôi hành lí lên Hà Nội, bắt đầu cuộc sống làm mướn. Ban sơ, chú thím bảo do chưa xin được việc nên nhất thời tôi cứ đi giúp việc cho một nhà buôn bán, là chỗ người quen nhà chú thím, sau này xin được việc rồi hẵng hay. Năm ấy tôi mới 17 tuổi, việc gì cũng sẵn sàng nhận hết, miễn là không trở nên gánh nặng trong gia đình. Mà ngày ấy (vào đầu những năm 1990), cái nghề giúp việc đâu có được phát triển như bây giờ, công cán chỉ gọi là, được nhà chủ nuôi ăn, nuôi mặc đã là hạnh phúc lắm rồi. Tôi ở được hơn nửa năm thì chị chủ gia đình sinh em bé... Cũng trong thời kì này, anh chủ thường hay chủ động săn đón, ve vãn tôi. Tôi thì quá thơ ngây, thấy anh ta bảo thương tôi thật lòng cũng tưởng thật. Mỗi lời nói của anh ta đều khiến tôi cảm động.
Khi ấy mình chỉ nghĩ rất đơn giản rằng, thật may mắn vì một con bé giúp việc, nghèo kiết xác như mình mà cũng được một người đàng hoàng, danh ví anh ta để ý đến. Và tôi cứ sống trong cái vòng hạnh phúc ảo mộng ấy, được gần 1 năm thì chuyện lộ. Chị chủ nhà làm 1 trận đánh ghen ồn ã, còn anh ta thì sợ hết hồn, không dám nhìn sang phía tôi dù chỉ là một cái liếc xéo. Không còn cách nào khác, mình đành dọn dẹp đồ đoàn, lầm lũi trở về quê trong nỗi thất vọng, tủi hổ ê chề... Đúng là nếu biết trướcDịch vụ giúp việc nhà tại tại HCMtôi đã không ở lại và bị ông chủ lừa. Thật đúng là tin dữ đồn xa. Khi mình vừa bước chân về đến nhà cũng là lúc mọi chuyện về mình đang rầm rĩ, xôn xao khắp cả làng. Ai cũng nhìn mình với ánh mắt dè bỉu, khinh khi. Mẹ không nói một câu, nhưng chú thím thì mắng xa xả vào mặt mình. Họ nói tôi là loại người chẳng ra gì, là kẻ ăn cháo đá bát... Tôi biết tôi chẳng oan nên không dám hé răng lấy một lời, chỉ cảm thấy quá tuyệt vọng cho tương lai của mình. Từ ngày đó, mình sống trong sự tự ti khuyết điểm. Nhờ chút tiền dành dụm của mẹ, tôi được đi học nghề may, sau đó thuê một gian hàng nhỏ ở gần nhà để mở hiệu, cuộc sống cũng tạm ổn... Năm nay mình ngoài 30 tuổi, 2 đứa em đều đã trưởng thành, đứa lấy chồng xa, đứa vừa đi học vừa đi làm xa, ở nhà chỉ còn tôi và đích mẫu, thật là cô quạnh, buồn tủi. Tôi biết phận tôi bạc, sẽ chẳng có người nam giới nào dám đến gần. Thế nhưng, điều khiến tôi đau lòng hơn cả, là đã từng ấy năm trôi qua mà tôi vẫn không sao tẩy rửa được vết nhơ của đời mình. Mọi người vẫn nhìn mình như là 1 đứa con gái hư hỏng, chuyên mồi chài phái mạnh. Mình muốn quên đi quá vãng, nhưng từng ngày từng giờ, nó vẫn cứ hiển hiện trước mắt tôi - chính bởi cái cách mà mọi người đã cư xử với tôi. Sự nhẹ dạ của một cô gái 17 tuổi với ông chủ trẻ có vợ đang mang bầu liệu có đáng phải nhận sự thành kiến nặng nề? mình không biết liệu sự định kiến ấy có phải là điều phổ quát ở tất cả mọi làng quê trong đất trời rộng lớn này. Liệu đến bao giờ thì những cô gái quê nhẹ dạ như mình mới có thể tìm thấy nhịp để đứng lên sau một lần vấp ngã? Mẹ mình thì bảo: “Thôi, số mày đã vậy biết làm sao. Không kiếm được tấm chồng thì cố xin người ta được một đứa con cho vui cửa vui gia đình vậy...”. Mình đích thực cảm thấy lưỡng lự quá. Có nhẽ mẹ nói đúng, sẽ chẳng có người nam giới nào dám lấy một người nữ giới như tôi về làm vợ đâu. Nhưng hiện lại “không chồng mà chửa” có khác nào trêu ngươi cõi trần? Nhiều lúc tôi chỉ muốn bỏ đi thật xa cái làng này, nơi không ai biết về dĩ vãng nhuốc nhơ của mình, nhưng rồi mình lại sợ. Tôi sợ cảnh trơ một tôi nơi đất khách, rồi còn mẹ nữa. Ai sẽ là người chăm lo cho mẹ những lúc đêm hôm một tôi? Dẫu vậy, nhưng có nhẽ mình vẫn phải ra đi.Và câu chuyện này, tôi kể lại như một lời tâm tình gửi mẹ, gửi bà con xóm thôn. Tôi biết mình đã lầm lỗi, nhưng lỗi lầm ấy có đáng để số mệnh của tôi phải hẩm hiu đến thế hay không? Câu chuyện này là một thảm kịch tiêu biểu về chuyện tai tiếng ở làng quê. Những người dân làng ở vùng quê đó chắc chắn không phải là những người độc ác, nhưng sự định kiến của họ đã khiến cuộc thế của cô gái trở thành buồn thảm đến nỗi vô vọng. Vậy thì tại sao họ làm thế? Phải chăng, đó là một thói quen được sinh ra trong nỗi buồn chán của làng quê? Khi đọc bức thư của cô gái, tôi bỗng nhớ đến chuyện xảy ra năm trước, khi hàng ngàn con người đổ xô về một ngôi chùa ở An Giang để xem chim. Con chim ấy chỉ hơn những con chim mà người dân trong vùng thường thấy. Thế mà, cả ngàn người ngửa cổ xem chim rồi xôn xao đến nỗi tắc cả đường quốc lộ. Nghĩ cho cùng, với người nông dân, chuyện lạ chẳng có nhiều, mà thời kì thì nom dòm vô kể. Ruộng đồng ít đi, việc làm không có. Với cô gái trong câu chuyện này, phải chăng cái sự muộn chồng, cái phốt một lần lên thành phố của cô cũng có thể giúp người làng giải khuây mỗi khi buồn chán? Giới thiệu dịch vụ giúp việc theo giờNếu bạn không quá cần ôsin ở lại, bạn có thể coi xét phương án thuê ôsin theo giờ, một giải pháp mới hiệu quả hơn, chuyên nghiệp hơn. Bạn có thể xem thêm thông báo dịch vụ giúp việc gia đình theo giờ của công ty TKT - Osin được chấm công và giám sát chất lượng hàng tháng. - Nếu có bất cứ phàn nàn về ngườigiup viec theo gioTKT, Quý khách hàng đều có thể gọi điện cho giám sát phụ trách Ô-sin đó tức khắc, hoặc gọi trực tiếp cho Hotline của TKT:08.66.830.930. Giám sát TKT săn sóc khách hàng ít nhất 2 lần/tháng, để luôn đảm bảo duy trì chất lượng của viên chức giúp việc TKT. - Phiếu chấm công của khách hàng làm cơ sở để TKT xếp hạng, khen thưởng hoặc kỷ luật viên chức đó. - Khách hàng vui lòng đánh giá vào phiếu chấm công hàng tháng, làm cơ sở để tính phí tổn dịch vụ của Quý Khách Hàng. Những buỗi Ô-sin xin phép nghỉ không lương, được sự đồng ý của Quý Khách Hàng, TKT sẽ không tính tiền dịch vụ vào cuối tháng. - Những nhân viên giúp việc gia đình, tạp vụ công ty không làm ưng khách hàng sẽ không có dịp phục vụ khách hàng lần thứ 2. |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét