Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

Chàng rể đối xử với vợ như người giúp việc

  Chàng rể với bộ mặt ngoan hiền giả đò mạt sát mẹ vợ, vợ còn hơn cả osin  

Thấy chồng cố định khuyên vợ nên đưa mẹ vợ lên chăm chút con cái, vợ chồng chị lại có thêm dịp thờ tự mẹ, chị chóng vánh đón mẹ lên ở cùng. Chị mừng vì lâu nay nay mẹ lủi thủi ở quê một tôi, thỉnh thoảng lắm con cháu mới về thăm. Dù có chút tiền nong gửi cho mẹ cũng không bằng thời gian quây quần bên nhau. Chị không ngờ anh lại hiểu vợ đến thế! Nhưng chị cũng không biết, ngày đón mẹ lên cũng chính là ngày chị đưa mẹ bước vào một cuộc sống tồi tệ.

Trước mắt chị, anh luôn đon đả, giành làm hết mọi công việc: “Mẹ cứ ngồi đi, có mấy bộ quần áo, mẹ giặt máy cho đỡ mệt, mẹ giặt tay làm gì cho đau lưng...”. Nhưng giờ chị mới biết trong những lần chị vắng nhà, anh lại buông ra những lời miệt thị với mẹ: “Bà nghĩ điện là miễn phí hả? Máy giặt, tủ lạnh bà có biết một tháng bao nhiêu tiền không? Bà đúng là sướng quá mà…”.

Lúc đầu nghe láng giềng kể, chị không tin vì những gì chồng chị biểu hiện không hề có sự giả tạo. Hơn nữa, nếu có gì phải chịu đựng, hẳn mẹ đã tâm sự với chị, nhưng chị đâu thấy mẹ nói gì. Tính mẹ vốn ít nói, lại cần mẫn, hay lam hay làm nên mẹ cứ dành hết việc này đến việc khác. Chị nghĩ mãi cũng không thấy có gì lạ, chắc mọi người cứ đồn thổi, đặt điều vậy thôi.

Nói thì nói vậy, nhưng đôi khi chị cũng hỏi mẹ: “Mẹ ở có thấy thoải mái không ạ? Có gì mẹ cứ nói với con nhé. Mẹ đừng ngại gì hết!”. Những lần ấy mẹ chị lại nhẹ nhàng đáp: “Mẹ sống vẫn tốt mà con, con cứ yên tâm làm việc. Chỉ cần con sống hạnh phúc là được”.

Nghe mẹ nói, chị cứ nghĩ đó chỉ là lời cổ vũ của mẹ dành cho con gái. Nhưng khi sự thật về cách ứng xử tối.< sáng dạ của chồng với mẹ bị phanh phui, chị mới biết mẹ đã phải chịu đựng nhiều đến nhường nào. Nhưng mẹ không muốn nói vì sợ chị buồn. Bà sợ sự xuất hiện của bà làm xáo trộn gia đình con cái nên bà quyết định im lặng.


Chị không biết rằng ngày đón mẹ lên cũng chính là ngày chị đưa mẹ bước vào một cuộc sống tối.< sáng dạ khi phải chịu đựng sự hành hạ của chàng rể thảo (Ảnh minh họa).


Chị không biết nếu chị không về nhà sớm như thế, cảnh tượng đáng thương của mẹ chị và khuân mặt thật của chồng đến bao giờ mới được phát hiện.

“Bà lên đây chỉ biết ăn không ngồi rồi. Bà nghĩ chúng mình đi chơi mà ra tiền hả, biết thân biết phận thì lo nhà cửa cho tốt. Mình rước bà từ cái xứ khỉ ho cò gáy ấy lên để làm gì, được voi đòi tiên à?” - Giọng anh rành rẽ.

Hay: “tôi đã nói bao lần rồi. Đầu bà chỉ toàn đất hả, bát đũa toàn là đồ sứ đắt tiền, không phải bà sắm sanh nên không biết tiếc đúng không? Bà thích đập nên mới để vỡ hết thế à? Mà tay bà rửa đã sạch chưa? Ở đây là phải sạch sẽ, không rếch rác như ở quê bà được đâu”.

Chị nghe từng lời chồng nói với mẹ mà thấy rùng tôi. Mới bữa qua, ngay khi đi làm về, anh còn nhanh nhảu chạy tới đỡ lấy đống áo quần mẹ chuẩn bị đem phơi, trong khi cà vạt còn thắt nguyên, áo quần còn đóng thùng gọn ghẽ. Nhớ tới cảnh đó, chị càng thấy sợ hãi cái con người đang đứng trước mặt chị: tay chống nạnh, miệng không ngớt lời khinh miệt.

Còn mẹ chị cúi đầu nín thinh như 1 kẻ tội đồ đã gây giả gì đó thật khủng khiếp. Khồng kìm được tức giận, chị hét lên: “Anh im đi, anh đang làm cái gì thế hả?”.

Nghe tiếng chị, cả chồng lẫn mẹ đều quay sang với vẻ ngỡ ngàng. Chồng chị miệng ú ớ không nói nên lời: “Em… em về khi nào thế?”. Chị nghiến răng nói từng từ: “Từ khi anh nói mẹ mình là kẻ quê kệch, là Ô-sin nhà, là mình tớ, là kẻ ăn bám thì phải biết thân biết phận. Anh lấy nhân cách gì mà dám nói mẹ mình như thế?".

Chị vừa gào thét, vừa khóc. Mẹ chị cũng khóc rưng rức theo con, miệng nói liên hồi: “Không có chuyệ̣n gì đâu con, con đừng làm to chuyện. Thằng Trung nó không làm gì mẹ hết, con bình tĩnh đi, vợ chồng đâu còn có đó”.

Chị chỉ tay vào mặt chồng rồi nói: “Mẹ còn bênh vực anh ta làm gì? Con đón mẹ lên đây để mẹ được an nhàn chứ sao nỡ để mẹ phải chịu đựng thế này? Giờ con mới rõ bộ mặt thật chàng rể ngoan này đấy”.

Nghĩ đến những việc mẹ phải chịu đựng suốt thời kì qua, chị như đứt từng khúc ruột: “Mẹ gói đồ đạc đi, con chở mẹ qua nhà chị hai”. Rồi chị quay sang phía chồng vẫn đang đứng trân trân, đanh giọng: “Ly hôn đi! Đến mẹ mình anh còn không tôn trọng thì anh xem vợ mình ra cái gì nữa? Đồ giả trá! Sao anh có thể sống hai mặt như thế chứ? Đến O-sin cũng không chịu được kiểu hành hạ của anh đâu".

Chồng chị hoảng hốt chạy đến níu tay chị nài xin: “Anh xin lỗi. Anh hơi quá lời, chỉ là hiểu lầm thôi! Anh chưa khi nào quá quắt với mẹ như vậy hết. Anh thề đây là lần trước tiên và là lần rốt cuộc. Em và mẹ hãy lượng thứ cho anh”.

Nói rồi anh chạy lại chỗ mẹ chị, cầm lấy túi đồ của mẹ giọng nài xin: “Con xin lỗi mẹ, mẹ nói vợ giùm con. Lỗi tại con hết, con đã biết con sai rồi. Mong mẹ bớt giận... Hãy nghĩ đến cháu Bi mẹ ạ!”.

Nghe nhắc đến cu Bi, mẹ chị có chút chùn lòng. Bà đến bên chị nhẹ nhàng nói: “Con đừng làm to chuyện, mẹ sống ở nhà chị hai con cũng được, nhưng con đừng vì mẹ mà ly hôn, làm thế mẹ thấy có tội lắm”. Chị nhìn khuôn mặt khắc khổ của mẹ, tai vẫn lắng nghe những lời van vỉ tha thiết của chồng.

Nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy, khi chồng chị vứt đống quần áo mới phơi khô trước mặt mẹ nói: “Bà giặt cái quái gì thế này? Giặt lại hết đống này đi! Bà định làm hỏng cái áo sơ mi của mình hay sao song giặt chung nó với đống quần áo nhơ bẩn của bà?”, chị lại thấy lòng mình đau nhói. Và rồi chị vẫn khăng khăng đưa mẹ đi.

Nén tiếng thở dài, mẹ bước theo chị. Trên đường chở mẹ sang nhà chị hai, lòng chị sao ngổn ngang.Vừa đau xót khi nghĩ đến những gì mẹ phải chịu đựng, chị vừa băn khoăn khi nghĩ đến việc phải đối diện với chồng sau này.

Liệu chị có đủ dũng cảm để ly hôn khi còn cu Bi? Còn tình cảm vợ chồng từ trước đến giờ? Và hẳn mẹ sẽ suy sụp lắm khi nghĩ con gái ly hôn chồng vì mẹ. Nhưng lòng tin trong chị với chồng đã vơi bớt đi rất nhiều...

Một buổi chiều, khi bà đi ăn cỗ cưới trở về thì nghe thấy anh con rể chửi thẳng vào mặt vợ: “Cô rồi cũng là thứ đàn bà như mẹ cô thôi… chứ hay ho gì…”.

  Cùng định hướng và nhìn nhận về người giúp việc nhà gia đình  

trông coi đúng  Tim nguoi giup viec nha TPHCM  về người giúp việc - nghề giúp việc

Giúp việc là một nghề, như bao nghề nghiệp khác: công nhân, ba, thầy thuốc, may mặc, luật sư, lái xe, tài xế... Là người lao động chân chính kiếm tiền bằng sức cần lao của mình để nuôi sống bản thân, nhà và giúp ích cho xã hội. Giúp việc xứng đáng được xã hội nhòm, tôn trọng.

 o-sin hay CHỦ nhà/GIÁM ĐỐC CÔNG TY
đều là những người cần lao, cùng tầng lớp lao động và được từng lớp quý trọng như nhau. 

Để có thu nhập cao và ổn định Ô sin phải không ngừng:

  • Nâng cao trình độ chuyên môn theo chương trình đào tạo người giúp việc
  • Kĩ năng giao tế
  • Phục vụ khách hàng tận tâm

đào tạo người giúp việc

  Bạn chẳng còn thời gian để săn sóc nhà, bạn quá bận việc công ty, bạn muốn có những giây phút riêng tư bên người mình yêu một cách vẹn tròn, bạn không muốn nghỉ làm để trong con. Xin hãy để dịch vụ giúp việc gia đình theo giờ của TKT giúp bạn làm điều đó.  

Phẩm chất viên chức giúp việc nhà theo giờ TKT

- Nguồn cội: đảm bảo rõ ràng, trong sáng, có giấy chứng thực của địa phương.

- Sức khỏe: đảm bảo sức khỏe lao động, có giấy xác nhận bởi bệnh viện do TKT chỉ định.

- Tính cách: đảm bảo thiệt thà, tận tụy, thân thiện đối với khách hàng.

- Khả năng: có kinh nghiệm hoặc được đào tạo để làm tốt giúp việc nhà, tạp vụ công ty:

  • sử dụng các thiết bị gia đình: máy giặt, máy hút bụi, máy ủi đồ, máy rửa bát, bếp ga, nồi cơm điện...
  • Thu vén vệ sinh gia đình cửa: văn phòng, phòng khách, phòng ngủ, bếp ăn, sàn nhà, gia đình vệ sinh...
  • Giặt xống áo, phơi đồ, ủi đồ, sắp xếp áo quần... Đi chợ, nấu cơm

Hãy gọi cho chúng tôi để được tham vấn và khảo sát miễn phí: 08.66.830.930 hoặc 08.66.830.931

dich vu giup viec nha theo gio TKT

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Copyright © 2014 Máy vệ sinh công nghiệp TPHCM